Skip to main content
Trang chủ Huyễn Huyền Giải Trí Xuân Thu (Bản Full không cắt giảm) Chương 306 : Tâm hữu linh tê nhất điểm thông

Chương 306 : Tâm hữu linh tê nhất điểm thông

4:52 sáng – 07/09/2025 – 3 views
Mã QR
Quét mã để đọc trên điện thoại

Lúc trước Tiết Mục bảo mình như đang trong mộng, giờ Mộ Kiếm Ly mới thấy mình mới thật sự lạc vào mộng cảnh!

Hồi đó thân mật với Tiết Mục, Tần Vô Dạ cứ vô tư chen vào quậy một cước, cái này thì hiểu được. Đó là Tần Vô Dạ, yêu quái Hợp Hoan Tông, nàng mà biết xấu hổ mới lạ! Nhưng Mộ Kiếm Ly cứ tưởng chỉ mùa đông có sói, ai ngờ mùa xuân cũng đầy! Yêu nữ không biết liêm sỉ thì thôi, Băng Tiên Tử chính đạo lãnh ngạo nổi danh mà cũng chơi kiểu này sao?

Bất quá, nàng cũng chẳng từ chối chuyện này. Nàng luôn thấy mình không thể bình thường vui vầy cá nước với Tiết Mục, thật tệ. Có người hỗ trợ là chuyện tốt! Thế nên nàng bình tĩnh đứng ngoài xem, hy vọng học lỏm được chiêu gì hay ho, chẳng hề nghĩ chạy trốn.

Rồi nàng phát hiện, dân trong thành này chơi quá dữ, ta dưới núi tuyết chẳng hiểu nổi! Lần trước Tần Vô Dạ mang đạo cụ dạy học, hôm nay Chúc Thần Dao lại nâng cấp nhận thức của nàng!

Vốn Tiết Mục cũng đang mộng mị, Chúc Thần Dao vừa cởi áo vừa dịu dàng bò lên giường, nép vào hắn, nũng nịu: “Công tử, Thần Dao vừa rồi sai rồi, xin công tử trách phạt.”

Nói xong, nàng trơn tru như mứt quả, nịnh nọt liếm láp. Mộ Kiếm Ly thấy cứ như nhìn một chú cún con lấy lòng chủ!

Tiết Mục thì nhìn thấu rồi. Chúc Thần Dao muốn dùng góc độ này đánh bại Mộ Kiếm Ly, làm hắn nhận ra điểm hơn của nàng qua sự tương phản! Đàn ông trên giường ai mà không thích kiểu này hơn kiểu lạnh lùng, đúng không?

Hắn cũng tò mò muốn xem Chúc Thần Dao chơi tới đâu, cố ý hỏi: “Ngươi sai ở đâu?”

“Thần Dao không nên nghĩ trốn tránh Mộ sư tỷ, đáng lẽ phải thân như chị em với Mộ sư tỷ mới đúng.” Chúc Thần Dao nói xong, cười tươi với Mộ Kiếm Ly: “Mộ sư tỷ, đúng không nào?”

Mộ Kiếm Ly mộng mị đáp: “À… Ừ.”

Tiết Mục “BỐP” một cái vỗ mông nàng: “Chỉ sai có thế thôi à?”

Chúc Thần Dao vội vàng: “A, Thần Dao không sớm đến hầu hạ công tử, đó mới là sai lầm lớn!”

Mộ Kiếm Ly phục sát đất. Nếu không xác nhận khí tức đúng là Chúc Thần Dao, nàng thật nghi đây là yêu ma nhập xác!

Tiết Mục cúi nhìn Chúc Thần Dao, lòng cũng hơi thở dài. Muội tử này dám làm tới mức này trước mặt Mộ Kiếm Ly, chắc đã vượt qua rào cản tâm lý to đùng. Hắn mềm lòng, kéo nàng vào lòng: “Thôi, ngươi nào có sai.”

Mộ Kiếm Ly mộng mị gật đầu: “Tiết Mục vừa bảo chẳng bất mãn gì với ngươi.”

Lúc này đến lượt Chúc Thần Dao nhìn Mộ Kiếm Ly với ánh mắt quái lạ.

Cái đồ ngốc này… Sao ta cứ coi nàng là đại địch cả đời chứ?

Chúc Thần Dao bỗng thấy mình buồn cười. Chả trách mỗi lần nhắc Mộ Kiếm Ly trước Tiết Mục, hắn đều cười khì.
Nàng tự giễu, hôn má Tiết Mục, lẩm bẩm: “Mộ sư tỷ không biết hầu hạ, để Thần Dao hầu công tử nhé.”

Tiết Mục cười to: “Nói cứ như ngươi rành lắm ấy!”

Chúc Thần Dao cười mỉm: “Trời nóng lắm, công tử có nóng không?”

Tiết Mục định nói lão tử tu hành tới mức này sợ gì nóng lạnh? Nhưng chưa kịp mở miệng, đã cảm nhận luồng khí băng hàn lượn quanh, Chúc Thần Dao nhẹ nhàng tỏa khí tức băng tuyết, quấn lấy hắn.

Bông tuyết thật sự rơi xuống người hắn, lạnh buốt sảng khoái.

Rồi Chúc Thần Dao áp sát, chậm rãi cọ bông tuyết, bôi khắp ngực Tiết Mục.

Đọc thêm nhiều truyện hay tại truyenyy18.com

Mềm mại, trơn nhẵn, lạnh buốt, Tiết Mục như lạc cõi tiên, Mộ Kiếm Ly thì trố mắt kinh ngạc.

Đây là kiểu chơi của người thành thị mà nàng phát hiện! Thất Huyền băng tuyết khí tinh thuần chính tông, dùng để làm cái này sao? Tập võ còn có hiệu ứng phụ thế này à?

Nàng vô thức nhìn tay mình, một đạo kiếm khí lướt qua… Mộ Kiếm Ly mặt mày xoắn xuýt, cái này… Học không nổi!
Làm thế này chắc thành lăng trì mất!

Đợi nàng hoàn hồn, tiếng Chúc Thần Dao đánh thức, quay lại nhìn, Tiết Mục đã chẳng kiềm nổi, lật ngược nàng, thúc ngựa tung hoành.

Cảnh này Mộ Kiếm Ly chẳng lạ, lần trước thấy Tần Vô Dạ còn dữ dội hơn, eo uốn như rắn, Chúc Thần Dao so ra còn cứng hơn nhiều…

Mỗi lần thấy cảnh này, Mộ Kiếm Ly đều cảm nhận sự yêu diễm kinh tâm động phách và cảm giác sa đọa, kích thích đôi mắt, lan khắp tâm hồn. Nàng nghĩ mình chắc là nữ nhân xem Tiết Mục làm chuyện này nhiều nhất… Cũng chẳng làm gì được, tại vấn đề đặc thù của nàng mà ra!

Chúc Thần Dao nghênh đón sự cuồng bạo của Tiết Mục, chẳng biết từ lúc nào đổi hướng, ngẩng lên, bắt gặp khuôn mặt đỏ bừng của Mộ Kiếm Ly. Nhìn biểu cảm sững sờ xen lẫn mê mang của nàng, Chúc Thần Dao càng thấy quái lạ, sao lại coi nàng là kẻ thù? Sao giờ nhìn lại cứ như muội tử dễ bắt nạt thế này?

Một ý nghĩ táo bạo xông lên đầu, đang lưỡng lự có nên hành động, Chúc Thần Dao bỗng sáng tỏ. Tiết Mục cố ý xoay nàng hướng này, chắc cũng có ý tương tự?

Đúng rồi, chắc chắn thế! Chúc Thần Dao chưa bao giờ thấy tâm ý mình hợp với Tiết Mục đến vậy.

Mộ Kiếm Ly phát hiện Chúc Thần Dao chẳng biết lúc nào đã xoay đến trước mặt, đối diện luôn. Nàng mờ mịt nhìn đôi mắt thu thủy dịu dàng của Chúc Thần Dao, rồi thấy ánh mắt ấy càng lúc càng yêu dị, càng lúc càng hưng phấn, rồi đột nhiên lao vào người nàng.

“Ê ê ê! Ngươi làm gì thế?” Mộ Kiếm Ly bất ngờ bị nhào tới, tay chân dang ra ngã ngửa, Chúc Thần Dao dùng sức quá đà, lao đầu xuống, mặt chôn đúng vào đáy cốc của Mộ Kiếm Ly.

Cảm giác cả khuôn mặt dán vào chỗ đó, hơi thở dồn dập phà lên trên, cảm giác kỳ lạ khiến nàng chẳng biết làm sao. Mộ Kiếm Ly mờ mịt ngó bầu trời, mặt mộng bức — trên thần sắc.

Chúc Thần Dao vùi vào đó, mặt mộng bức — trên mặt chữ. (Chữ Mộng: 懵, đừng hỏi ta, ta chẳng hiểu gì!)

Ngay cả Tiết Mục, kẻ tạo nên cảnh này, cũng ngẩn ra. Hắn chỉ muốn hai muội tử chồng lên nhau kiểu bỉ mục ngư vẫn, sao lại thành tư thế này?

… …

Mộ Kiếm Ly nhận ra, từ nhỏ rèn luyện kiếm thể, từ khi quấn quýt với Tiết Mục, bị đủ kiểu kích thích, càng lúc càng chẳng giống luyện kiếm nữa. Như lúc này, bị kiểu hiếm có này làm nàng cảm giác như vừa vớt từ nước ra, rồi dễ dàng bị Tiết Mục nếm thêm lần nữa.

Khi cùng Chúc Thần Dao ôm nhau nghênh đón Tiết Mục, Mộ Kiếm Ly có cảm giác mãnh liệt — kiếm thể của nàng đã tan rã hoàn toàn, tương lai chắc chẳng còn vấn đề, lúc nào cũng sẵn sàng.

Không biết có ảnh hưởng kiếm đạo của nàng không… Giờ phút này chẳng có cơ hội thử, cũng chẳng tâm trí thử.
Lý thuyết thì kiếm ý sẽ bị ảnh hưởng lớn, kiếm thể kiếm tâm không còn hợp, lẽ ra chẳng thể điều khiển như ý, chẳng thể người kiếm hợp nhất. Nhưng Mộ Kiếm Ly chẳng hiểu sao lại dự cảm, dường như chẳng ảnh hưởng chút nào.

Từ rất sớm, khi cùng Tiết Mục sánh vai ngắm khói lửa nhân gian, nàng đã nghĩ thế.

Nếu thật vậy, kiếm đạo của Vấn Kiếm Tông, từ nền tảng đã có vấn đề sao?

Người chung quy chẳng phải kiếm, muốn vấn kiếm đạo, đâu cần luyện mình thành thanh kiếm trước.

Hay nên nói, kiếm đạo thật ra… Suy cho cùng, là nhân đạo?

 

Bxs Cog Icon
Bình luận

Để lại một bình luận