Skip to main content

Chương 43 : Tân Tú Phổ

11:52 chiều – 07/08/2025 – 2 views
Mã QR
Quét mã để đọc trên điện thoại

“Tốt rồi, chuyện quá xa tạm thời không đề cập tới.”

Tiết Mục cười hề hề: “Ngoài chính sự hợp tác ra, chúng ta còn có thể chơi vài vụ lẻ tẻ vui vui!”

Hạ Hầu Địch lúc này thái độ tốt như mẹ hiền, cười dịu dàng: “Tiết công tử đã mở lời, chắc chắn thú vị, bọn ta rửa tai nghe đây!”

Tiết Mục cười khì: “Lục Phiến Môn có thể nhảy vào Bách Hoa Uyển chia một miếng bánh, hàng năm hốt chút hoa hồng, để các huynh đệ mua rượu nhắm! Bách Hoa Uyển mà nằm trong khu của huynh đệ nào, thì huynh đệ đó tha hồ vui chơi!”

Tuyên Triết, vốn mặt nghiêm như tượng, rốt cuộc nhịn không nổi, chỉ vào Tiết Mục lắc đầu cười: “Đề nghị này của ngươi vừa ra, Bách Hoa Uyển khu đó chắc bị đám huynh đệ tranh nhau bể đầu, ta cũng gánh không nổi!”

Tiết Mục giả vờ ngây thơ: “Lời này giải thích thế nào?”

Hạ Hầu Địch cười khúc khích: “Đàn ông các ngươi toàn nghĩ mấy chuyện này, đến Uy túc hầu cũng ngứa ngáy trong lòng… Đừng vội chối, bộ dạng ngươi thế ai chẳng nhìn ra? Quản lý khu vực được chơi, ngươi đường đường hầu gia còn chơi thoải mái hơn!”

Tuyên Triết ho khan một tiếng, vội ngồi ngay ngắn, ra vẻ chính khí: “Bản hầu tự có chỗ đi…”

Giờ khắc này, Hạ Hầu Địch và Tiết Thanh Thu như tìm được đồng minh, hai nàng liếc nhìn đám đàn ông, mắt ánh lên chút giễu cợt. Tiết Thanh Thu lần đầu chen vào: “Mấy chuyện lông gà vỏ tỏi này cũng đáng lôi ra đàm phán? Nói chuyện chính đi!”

Tiết Mục càu nhàu: “Chẳng phải để các huynh đệ vui vẻ sao, người một nhà không có chút lợi lộc thì sao nổi?”

“Hảo hảo hảo.” Tiết Thanh Thu phớt lờ hắn: “Giờ vui vẻ xong chưa, nói chuyện chính!”

Tiết Mục thầm nghĩ, đám người giang hồ như các ngươi, suốt ngày lo leo võ đạo, đúng là chẳng thấy được cái hay của mấy phi vụ cấu kết này. Sau này ngươi sẽ hiểu, đây không phải chuyện lông gà vỏ tỏi đâu!

Ai mà chẳng ăn khói lửa nhân gian, Lục Phiến Môn rõ ràng chẳng giàu, Hạ Hầu Địch từng thừa nhận họ cũng cần tiền, người dưới cũng muốn chút lợi. Một khi Lục Phiến Môn có phần ở Bách Hoa Uyển, quan hệ thân thiết liền, Bách Hoa Uyển kiếm nhiều, họ cũng hốt nhiều, thế là thành người một nhà, được chiếu cố tận tình! Nếu không, cũng có ô dù che, sau này Tiết Thanh Thu rời kinh sư, Bách Hoa Uyển còn sợ gì mà loạn?

Nghĩ xa hơn, nếu sau này trở mặt với Hạ Hầu Địch vì chuyện khác, đám thân tín cũng vì mối quan hệ này mà nghiêng mông về Tinh Nguyệt Tông. Tuyên Triết thì dễ tranh thủ, Lý công công là thái giám, nữ sắc khó lôi kéo, nhưng theo lẽ thường, thái giám yêu tiền…

Bất quá giờ không cần nói chi li, Tiết Mục kéo về chính đề: “Chuyện hợp tác của chúng ta, trong Lục Phiến Môn có đồng lòng ủng hộ không?”

Lời này vừa ra, không khí bỗng căng như dây đàn! Tiết Mục ý rõ ràng, hợp tác tập san là việc lớn, Lục Phiến Môn phải huy động hết sức, dẹp sạch nội bộ, thống nhất tư tưởng, đồng lòng hợp tác. Nếu có kẻ cản trở, coi chừng lật xe! Ví dụ, lúc in ấn mà ai đó phá đám đốt mất, Lục Phiến Môn chịu nổi vài lần tổn thất? Hoặc làm biếng, lề mề, cũng khiến tập san mất giá trị!

“Thấy cột cờ ngoài kia không?” Hạ Hầu Địch tỉnh bơ: “Có mấy kẻ ồn ào, lý do vớ vẩn, ta chém sạch, giờ ít nhất mặt ngoài là thiên hạ thái bình, trên dưới một lòng!”

Tiết Thanh Thu vuốt cằm: “Chém hay lắm!”

Hai nữ nhân vốn như thuốc súng với nhau, giờ lại thân thiết lạ thường? Tiết Mục trợn trắng mắt, Hạ Hầu Địch là nữ nhân điên thì thôi, Tiết Thanh Thu ngươi bình thường chút được không?

Tưởng đầu người trên cột cờ là giang dương đại đạo, ai ngờ lại là chuyện nội bộ… Hạ Hầu Địch đúng là điên thật, đã tin kế của Tiết Mục có lợi cho Lục Phiến Môn, liền mang khí thế “cỏ dại giữa đường cũng phải nhổ”! Tiết Mục tin vài kẻ phản đối có tư tâm, thấy bất lợi cho chính đạo, nhưng đa số chỉ bảo thủ, ngại thay đổi, chẳng kỳ lạ gì. Không thể cứ thế quy kết là dị tâm, theo cách hiện đại, động viên thêm là được, ai lại đi chém sạch thế chứ…

Trước giờ tiếp xúc, không ngờ nàng ra tay tàn nhẫn thế. Tố chất này trên một nữ nhân, Tiết Mục hiểu vì sao Hạ Hầu Địch, dù chỉ Hóa Uẩn đỉnh phong, chưa đột phá, lại được hoàng đế giao phó Lục Phiến Môn, đến Động Hư cường giả cũng ủng hộ. Nói nàng điên, đúng là danh xứng với thực!

Đang nghĩ chuyện vớ vẩn, Tiết Mục lôi từ ngực ra một xấp giấy: “Đây là bản kế hoạch của ta.”

Tiết Thanh Thu ngẩn ra, truyền âm: “Ngươi làm kế hoạch từ bao giờ?”

Tiết Mục làm khẩu hình: “Thiên Thiên.”

Đọc thêm nhiều truyện hay tại truyenyy18.com

Tiết Thanh Thu lặng thinh. Trước khi Thiên Thiên đến trúc lâu hầu hạ Tiết Mục, nàng và Tiểu Thiền còn chưa xem livestream, trong thời gian đó, Tiết Mục đã làm kế hoạch. Hắn thật sự dốc lòng mưu phát triển cho Tinh Nguyệt Tông, mà lúc ấy nàng lại chẳng hoàn toàn tin hắn. Thậm chí việc hắn thân mật với Thiên Thiên trước mặt nàng, cũng là để nàng yên tâm, biết rằng nếu từ chối, nàng sẽ sinh nghi.

Tiết Thanh Thu thở dài, mắt dán vào xấp giấy.

Trang đầu như bìa, viết: Giang hồ tân tú phổ.

Mọi người gật gù, cái tên này rất hợp. Không xếp hạng, chỉ là danh sách nhân vật, phù hợp phát hành dạng tập san. Tiết Mục giải thích: “Theo ý ta, sau này chúng ta còn có thể tung ra nhiều thứ, như bảng xếp hạng, nhưng giờ chưa đến lúc. Tạm dùng Tân Tú Phổ thử nghiệm, xem phản ứng rồi tính. Bìa phải mời người thiết kế hoa mỹ, để trong hiệu sách thu hút ánh nhìn, đừng làm kiểu bìa xanh chữ đen nhàm chán!”

Hạ Hầu Địch chăm chú ghi nhớ, khiêm tốn hỏi: “Tập san thử nghiệm này, nội dung làm sao?”

“Một bức họa sống động, bên dưới ghi quê quán, tuổi tác, xuất thân tông môn, công pháp chủ tu, tu vi hiện tại. Sau đó kể cuộc đời, sự tích càng chi tiết càng tốt. Cuối cùng, dùng danh nghĩa ngọc bài bộ đầu Lục Phiến Môn đánh giá, bình luận chiến tích, tiềm lực, thủ đoạn, trí tuệ. Người đánh giá có thể bất đồng ý kiến, đó cũng là chiêu hút khách. Nhưng nhớ, đừng nói nhược điểm người ta, không thì tập san sẽ khiến người ta hoảng sợ, mất hay!”

Vốn là khung đơn giản, nhưng ở thế giới này lại là sáng kiến chưa từng có. Dù Hạ Hầu Địch, Tuyên Triết, Lý công công đã bàn bạc nhiều, cũng chẳng nghĩ được rõ ràng thế. Lời Tiết Mục như mở mang đầu óc, ba đại nhân vật cảm thấy bản nháp trước đó có thể vứt sọt rác, đồng thanh khen: “Công tử nghĩ chu toàn thật!”

Tiết Thanh Thu không cúi nhìn kế hoạch nữa, mắt đẹp dán chặt vào Tiết Mục, chẳng biết nghĩ gì.

Tiết Mục tiếp: “Ứng viên không nên nhiều, bốn năm người là đủ. Phải có một người nổi tiếng để thu hút, nếu toàn người lạ, tập san sẽ mất sức hút!”

Mọi người trầm ngâm, nghĩ xem chọn ai đầu tiên.

Tiết Mục nói: “Ta đề cử Mộ Kiếm Ly. Nàng nổi tiếng khắp thiên hạ, là Kiếm Tiên Tử trong lòng bao người. Ai cũng muốn biết sự tích của nàng, chắc chắn tăng sức hút cho tập san!”

Hạ Hầu Địch vuốt cằm: “Mộ Kiếm Ly rất hợp, nàng đã nổi danh, ta tuyên dương chỉ là dệt hoa trên gấm, chẳng lỗ!”

Tiết Mục cười: “Đúng vậy! Có Mộ Kiếm Ly lôi kéo, tập san không lo thiếu chú ý. Ứng viên khác ta có thể nhét hàng lậu, Đông một búa Tây một chùy, Ma Đạo, tán nhân đủ cả, miễn là không ghi mấy Tiềm Long Thập Kiệt khác. Làm vài kỳ, Thập Kiệt còn thua hàng lậu ta nhét, tông môn họ sẽ ngồi không yên!”

Đây là lực ảnh hưởng Lục Phiến Môn cần, còn có thể châm ngòi mâu thuẫn giữa các tông… Hạ Hầu Địch hiểu rõ, cười đáp: “Vậy ứng viên thứ hai chọn Nhạc Tiểu Thiền nhà ngươi? Giúp nàng dương danh?”

Tiết Thanh Thu lắc đầu: “Thiền Nhi chưa có chiến tích, ta cũng không muốn người khác cảnh giác nàng, chưa phải lúc. Đổi người!”

Hạ Hầu Địch nghĩ ngợi: “Vậy Viêm Dương Tông Phong Liệt Dương. Hắn chiến tích kinh người, không thua Mộ Kiếm Ly, chỉ là danh không nổi. Lại là Ma Môn, thể hiện Lục Phiến Môn công bằng đánh giá tân tú!”

“Được, Phong Liệt Dương vốn không chịu ngồi yên, suốt ngày gây gió mưa. Nếu việc này thành, hắn danh chấn thiên hạ, phải nhớ đại nhân tình của bổn tông, không kém lần Di Dạ cứu hắn!” Tiết Thanh Thu thấy ngọt, càng cảm nhận sự ảo diệu của kế Tiết Mục, hào hứng cười: “Ta đề nghị thêm người từ trung lập tông môn, như Dược Vương Trang? Hay Chú Kiếm Cốc, Trịnh Hạo Nhiên, Trịnh Dịch Thần đều được!”

Đây là có qua có lại, trung lập tông môn tức thân triều đình, ai cũng ngầm hiểu. Tuyên Triết gật đầu: “Ta thấy cả hai đều lên được, Chú Kiếm Cốc song tú cũng là chiêu hay!”

Lý công công vuốt cằm: “Thêm một tán nhân, kỳ này xong!”

Tán nhân rất quan trọng, có họ trong Tân Tú Phổ, vô số tiểu tông môn sẽ kỳ vọng, đó là trụ cột giang hồ. Nhưng tán nhân lại chẳng quan trọng, chọn ai cũng được, không như đại tông môn phải cân nhắc chính trị. Người khác sẽ nghĩ: “Móa, tên này cũng là tân tú, lão tử còn hơn, kỳ sau chắc có ta!” Giá trị kỳ vọng tự nhiên bùng nổ!

Dăm ba câu làm không khí sôi nổi, mọi người nhìn nhau cười, mắt ánh lên chờ mong.

Chẳng biết tập san này ra lò, sẽ khuấy động giang hồ thế nào. Biết đâu thiên hạ đổi thay, từ đây mà bắt đầu!

 

Bxs Cog Icon
Bình luận

Để lại một bình luận